Viết về hàng xóm nhà em

Đề bài: Viết về hàng xóm nhà em.

Bài làm

Bên cạnh nhà em có một bác tên Đại. Theo như mẹ em kể lại thì bác đã ở đây gần hai mươi năm rồi. Em rất yêu quý và kính trọng bác.

Bác Đại năm nay chừng hơn năm mươi tuổi. Người bác cao, làn da rám nắng, hơi thô ráp do bác luôn phải vất vả đi làm và quán xuyến mọi công việc trong gia đình. Gương mặt bác chữ điền, mẹ em bảo người như thế thường rất hiền lành, phúc hậu lắm. Bác Đại là người sống rất giản dị. Ngày thường đi làm, bác chỉ mặc quần tây và áo phông đã sờn màu. Có lẽ, chính sự vất vả nắng mưa đã khiến con người bác trở nên giản dị, mạnh mẽ,rắn rỏi như vậy.

Em quý bác Đại nhiều lắm. Hồi bé, em hay được bác bế đi chơi, đi mua kẹo. Mỗi lần khóc, bác chỉ cần dỗ dành, nựng yêu đôi ba câu là nở nụ cười ngay. Thi thoảng bác hay trêu, hay dùa khiến không chỉ em mà trẻ con trong xóm ai cũng thích. Đến bây giờ khi đã lớn hơn, bác vẫn thường hay đùa, có gì ngon bác đều cho em hết. Bác Đại chính là người gần gũi và thân thương với em nhất.

Bác Đại hiền nhưng cũng rất nhanh nhẹn. Bác luôn xung phong, tình nguyện giúp đỡ hàng xóm xung quanh mỗi khi có việc gì khó khăn. Em nhớ đợt miền Bắc bị bão lớn. Ngoài đường, cây cối đổ rầm rầm, nhà của đều bị tốc mái, xô lệch hết cả. Xóm em ai cũng lo lắng, tất bật sửa sang nhà cửa. Bác Đại không ngại khó khăn, vất vả sang giúp đỡ mọi người dựng lại nhà, mua sắm lại đồ dùng trong gia đình. Cả xóm em ai cũng quý bác Đại.

Em mong sao bác luôn khỏe mạnh, yêu đời và hết lòng yêu thương, giúp đỡ mọi người xung quanh nữa. Bác Đại chính là bác hàng xóm tuyệt vời của chúng em.