Viết một đoạn văn ngắn kể lại buổi đầu đi học của em

Viết một đoạn văn ngắn kể lại buổi đầu đi học của em – Bài 1

Đã hơn hai năm rồi mà hình ảnh của buổi đi học đầu tiên không phai mờ trong kí tức của em. Sáng đó, em dậy sớm lắm, sau khi tập thể dục và vệ sinh cá nhân xong. Em liền ngồi vào bàn ăn sáng. Đúng 7h30 phút, mẹ đưa em đến trường bằng xe máy. Cô giáo ra và mỉm cười với mẹ con em. Rồi cô và mẹ nói chuyện. Mẹ nói với em: “Con ở đây đến trưa, bố hoặc mẹ sẽ đón con về”. Em túm lấy áo mẹ như không muốn rời xa. Cô giáo vỗ về em rồi mới bỏ tay ra. Em đứng nhìn cho đến khi chiếc xe máy khuất đi. Rồi em vào chỗ ngồi của mình và tự nhiên những giọt nước mắt ứa ra, lăn dài trên má. Một cảm giác buồn vui lẫn lộn đang dâng lên trong nước mắt em.

Buổi học đầu tiên là thế đó.

Viết một đoạn văn ngắn kể lại buổi đầu đi học của em – Bài 2

Đã hơn hai năm trôi qua, sự vật có nhiều đổi khác nhưng trong tâm trí em, kí ức về ngày đầu tiên đi học không bao giờ phai mờ.

Sáng đó, em dậy thật sớm để chuẩn bị. Sau khi tập thể dục và vệ sinh cá nhân xong, em liền vội vã ngồi vào bàn ăn sáng. Bố mẹ và chị gái đều khen em nhanh nhẹn, hoạt bát hơn mọi lần và dường như em cũng cảm thấy được điều đó.

Trong em, cảm giác bồn chồn, vui vui xen lẫn sự lo lắng, sợ hãi. Lần đầu tiên được mặc bộ đồng phục tiểu học, em cảm thấy mình lớn hẳn lên. Đúng sáu giờ ba mươi phút, bố đưa em đến trường. cổng trường Nguyễn Tất Thành mở rộng, những lá cơ đỏ bay phấp phới, nối nhau thành hàng, tung bay trước gió như đang vẫy chào chúng em nhân ngày tựu trường đầu tiên. Bố em dẫn em đi dọc cầu thang tầng một rồi dừng lại trước cửa lớp có tầm bảng 1A. Cô giáo từ trong lớp bước ra, mỉm cười chào đón hai bố con. Sau lời chào hỏi, bố nói lời gửi gắm em cho cô giáo, rồi cúi xuống xoa đầu, vỗ về em, dặn dò em phải ngoan ngoãn và đừng lo lắng.

Em níu lấy tay áo bố như không muốn rời nhưng rồi cô giáo đã nhẹ nhàng đến bên, an ủi em khiến em bớt sợ hãi. Em theo cô giáo vào lớp gặp các bạn, cô xếp chỗ cho em ở vị trí đầu tiên của dãy ngoài.

Buổi học đầu tiên ấy mãi là một kí ức đẹp đẽ, là hành trang cho những năm tháng sau này của em.