Viết một bức thư cho ông bà em ở quê

Viết một bức thư cho ông bà em ở quê

Hà Nội, ngày 19 tháng 10 năm 2014

Ông bà kính mến!

Kể từ ngày cháu theo bố mẹ lên thành phố rời xa quê mình, cháu nhớ ông bà lắm. Hôm nay nhân lúc học bao xong cháu tranh thủ viết thư hỏi thăm sức khỏe ông bà.

Dạo này ông bà có khỏe không ạ! Ông có hay bị đau lưng mỗi khi gió về không? Còn bà có còn bị đau chân trái không ạ.Cái chân làm bà phải nghỉ ở nhà cả ngày không đi đâu được, muốn làm việc gì cũng phải nhờ cháu, nhờ ông. Những lúc như vậy cháu thương bà lắm nhưng không biết phải làm gì chỉ biết chạy quanh bà, chờ bà nhờ việc gì thì làm. Cháu nhớ lắm, nhớ những lần được đấm lưng cho ông, được bóp chân cho bà.

Ở trên thành phố không giống quê mình đâu ông bà ạ! Không có những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay, không có những đàn trâu đàn bò nghêng ngang gặm cỏ. Không có mùi cỏ, mùi rơm mỗi khi ngày mùa về. Thức ăn cũng khác nhiều lắm ạ. Cũng có khoai nướng, ngô nướng nhưng mùi vị của nó không giống những củ khoai, bắp ngô được vùi trong than củi hồng rực mà ông vẫn hay nướng cho cháu ăn. Cháu nhớ mùi vị đó quá. Còn mấy thằng trẻ con bằng tuổi cháu, mỗi buổi trưa đều rủ cháu đi chơi, chiều thì đi thả diều. Có lần cháu mải chơi về muộn còn bị ông mắng nữa, cháu chỉ biết khóc rồi chạy đến ôm bà.

Ở trên này cháu chưa quen ai cả, với lại có muốn đi thả diều cũng không có chỗ nào rộng như cánh đồng quê mình đâu.Ông bà ạ. Ông bà đừng làm vất vả quá nhé, cháu đi rồi không còn có ai bên cạnh để đấm lưng, bóp chân cho ông bà mỗi khi trái gió trở trời nữa đâu. Cháu hứa với ông bà sẽ nghe lời bố mẹ học tập thật chăm chỉ, không ham chơi để lúc nào nghỉ hè cháu lại về với ông bà nhé, lại được ăn khoai nướng của ông, được ăn cơm bà nấu.

Thôi cũng muộn rồi. Cháu xin dừng bút tại đây. Chãu chúc ông bà luôn luôn khỏe mạnh nhé. Cháu nhớ ông bà nhiều!

Cháu của ông bà

Bảo

Nguyễn Nguyễn Thái Bảo