Viết bài văn về tình bạn

Bài văn về tình bạn

Bài làm

Tít còi ơi! Tớ gọi cậu như thế nhé vì cậu còi quá mà.

Ngày đầu tiên chuyển về trường tiểu học Phan Đình Phùng, tớ bỡ ngỡ và ngại ngùng đứng trước cả lớp khi cô giáo giới thiệu tớ là thành viên mới. Cả lớp mình đã nhìn tớ, chào mừng tớ bằng một tràng pháo tay. Rồi tớ được cô xếp ngồi cạnh cậu – bạn nữ gầy nhỏ nhất lớp và ngồi ngay bàn đầu. Tớ được xếp ngồi cạnh cậu vì tớ cũng nhỏ con chẳng kém gì cậu.

Ngày đó, tớ buồn lắm. Tớ phải dời xa trường cấp 1 của tớ, ngôi trường Ngô Sĩ Liên mà tớ gắn bó, ở đó còn bao nhiêu là bạn bè của tớ nữa. Và tớ đã khóc rất nhiều, nhưng tớ vẫn phải dời đi. Ở ngôi trường mới, bạn bè mới, thầy cô mới tớ cảm thấy rất xa lạ và hụt hẫng. Tớ không còn được ngồi chung với Liên – bạn thân của tớ ở trường cũ nữa, cũng không còn được chiều chiều đi ăn vặt cùng các bạn. Và tớ đã rất nhớ, rất muốn được trở về.

Nhưng nhờ có cậu mà tớ đã không còn cảm giác cô đơn ấy nữa. Cậu đã giúp tớ hòa nhập, giúp tớ quen với cả lớp, để bây giờ tớ với cậu “là một cặp”ăn ý và thân thiết. Tít có biết ấn tượng đầu tiên của tớ về Tít là như thế nào không? Một cô bé gầy tong teo, đeo chiếc cặp to quá khổ, với cái nơ buộc tóc màu hồng, thế nhưng cô bé ấy lại có thể ăn nhiều đến kinh ngạc. Nhìn cậu ăn một cách ngon lành hết phần cơm trưa lại còn giải quyết cả phần cơm của tớ vì tớ biếng ăn và vì cậu nói không được lãng phí đồ ăn mà tớ thấy phục cậu lắm. Nhưng tại sao ăn nhiều như vậy mà cậu vẫn còi như thế nhỉ?

Nhờ có Tít mà tớ đã hòa nhập tốt với trường lớp, bạn bè thầy cô. Tít đã luôn ở bên cạnh tớ, động viên tớ, và Tít rất hiểu tớ. Cảm ơn cậu nhé Tít còi, chúng ta sẽ mãi là bạn thân như bây giờ nhé, và cùng nhau phấn đấu để tăng cân thôi nào.