Suy nghĩ về nhận định: Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng. Bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai. Đường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió

Suy nghĩ về nhận định: Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng. Bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai. Đường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió

Hướng dẫn

Đề bài: Trong bài hát “Đường đến ngày vinh quang”, cố nhạc sĩ, ca sĩ Trần Lập có viết: “Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng. Bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai. Đường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió”

Anh/chị hãy viết một bài văn ngắn trình bày suy nghĩ của mình về nhận định trên.

I. Dàn ý chi tiết

1. Mở bài

Dẫn dắt vào đề: Trong bài “Đường đến ngày vinh quang” của cố nhạc sĩ, ca sĩ Trần Lập đã có những lời ca thật ý nghĩa “ Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng. Bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai, Đường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió”.

2. Thân bài

– Cắt nghĩa câu nói:

+ “Chặng đường” ở đây không phải hình ảnh tả thực mà nó là ẩn dụ cho con đường đời, là đích đến của những mục tiêu, nơi con người sẽ chinh phục con đường đó.

+ “Mũi gai” là những khó khăn, thử thách mà con người sẽ phải trải qua nếu như muốn hoàn thiện hành trình đến đích thành công của mình.

+ “Đường vinh quang” là con đường vẻ vang, ý nghĩa nhất mà sau khi vượt qua trăm ngàn sóng gió.

–> Lời ca đầy ý nghĩa về những cố gắng, những nỗ lực của con người trên hành trình chinh phục những đỉnh cao.

– “ Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng”.

+ Sẽ chẳng có con đường nào rải sẵn hoa hồng, nơi chỉ có những thuận lợi mời con người tiến bước.

+ Những con đường dù hoàn mĩ nhất, vẻ vang nhất cũng sẽ không tự nhiên có mà nó được đánh đổi bằng rất nhiều công sức, sự nỗ lực, thậm chí là hi sinh của người hành khách đã khai phá con đường ấy.

– con người phải trải qua muôn vàn những khó khăn “bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai”.

+ Đó là những thử thách cực độ, là những khó khăn tưởng chừng có thể làm chúng ta gục ngã, không thể vượt qua.

+ Nhưng nếu có nghị lực, ý chí và niềm tin con người sẽ có thể vượt qua tất cả, những cố gắng ấy sẽ rút ngắn con đường đi đến vinh quang.

– Đỉnh vinh quang là phần thưởng xứng đáng cho những ai biết nỗ lực, cố gắng.

3. Kết bài

Lời bài hát đã mang đến cho chúng ta những động lực, tiếp thêm những động lực để cố gắng, để tiếp tục vững bước trên con đường đã chọn. Hành là những người du hành thông minh, bản lĩnh trên chính con đường mà mình khai phá.

II. Bài tham khảo

Không có thành công nào tự nhiên có, để gạt hái được những thành quả buộc con người phải trải qua rất nhiều những khó khăn, thách thức, thậm chí là những mất mát, vấp ngã tưởng chừng như không thể đứng dậy. Tuy nhiên, khi vững bước bước qua mọi thử thách, con người không chỉ chiến thắng hoàn cảnh mà còn chiến thắng chính những giới hạn của bản thân để phát triển hơn và đạt được những trái ngọt xứng đáng nhất. Trong bài “Đường đến ngày vinh quang” của cố nhạc sĩ, ca sĩ Trần Lập đã có những lời ca thật ý nghĩa “ Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng. Bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai, Đường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió”.

“Chặng đường” ở đây không phải hình ảnh tả thực mà nó là ẩn dụ cho con đường đời, là đích đến của những mục tiêu, nơi con người sẽ chinh phục con đường đó. “Mũi gai” là những khó khăn, thử thách mà con người sẽ phải trải qua nếu như muốn hoàn thiện hành trình đến đích thành công của mình. “Đường vinh quang” là con đường vẻ vang, ý nghĩa nhất mà sau khi vượt qua trăm ngàn sóng gió.

“Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng. Bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai. Đường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió”, là những lời ca đầy ý nghĩa về những cố gắng, những nỗ lực của con người trên hành trình chinh phục những đỉnh cao. Có lẽ cũng bởi những ý nghĩa, triết lí vô sâu sắc ấy mà bài hát Đường đến đỉnh vinh quang của cố nhạc sĩ Trần Lập đã vực dậy tinh thần cho hàng ngàn trái tim khán giả trước khi đứng trước khó khăn của cuộc đời.

“ Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng”. Sẽ chẳng có con đường nào rải sẵn hoa hồng, nơi chỉ có những thuận lợi mời con người tiến bước. Chúng ta phải biết rằng, những con đường dù hoàn mĩ nhất, vẻ vang nhất cũng sẽ không tự nhiên có mà nó được đánh đổi bằng rất nhiều công sức, sự nỗ lực, thậm chí là hi sinh của người hành khách đã khai phá con đường ấy.

Trên mỗi chặng đường, để đi được đến đích, như một lẽ tất yếu của tự nhiên, con người phải trải qua muôn vàn những khó khăn “bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai”. Đó là những thử thách cực độ, là những khó khăn tưởng chừng có thể làm chúng ta gục ngã, không thể vượt qua. Nhưng nếu có nghị lực, ý chí và niềm tin con người sẽ có thể vượt qua tất cả, những cố gắng ấy sẽ rút ngắn con đường đi đến vinh quang, mang đến những bài học ý nghĩa, nhờ vậy mà chúng ta trưởng thành, mạnh mẽ và bản lĩnh hơn trong cuộc sống.

Đỉnh vinh quang là phần thưởng xứng đáng cho những ai biết nỗ lực, cố gắng. Nó không dành cho những người thiếu nỗ lực, những kẻ bỏ cuộc, cái giá của vinh quang rất đắt vì phải trải qua “muôn ngàn sóng gió” nhưng ý nghĩa mà nó mang lại cũng thật to lớn, vẻ vang.

Để đến đỉnh vinh quang, con người sẽ phải đối mặt với nhiều khó khăn, mất mát thậm chí là những hi sinh nhưng thành quả mà chúng ta đạt được sẽ hoàn toàn xứng đáng với những gì mà chúng ta đã đánh đổi. Chẳng hạn, trong việc học, đứng trước những bài tập khó, những áp lực của việc học tập, nếu chúng ta không tìm ra những giải pháp học tập hiệu quả, không kiên trì học tập thì việc học mãi cũng chẳng thể tiến bộ. Khi không có năng lực, chúng ta cũng không thể thực hiện những ước mơ, hoài bão của mình.

Nếu không thể vượt qua những khó khăn, chúng ta sẽ mãi không thể đi đến đích, nơi có những vinh quang rực rỡ mà chúng ta mơ ước, khi ấy chúng ta mãi là người thua thuộc, hành trình đi đến những ước mơ buộc phải dừng lại trong sự dang dở, nuối tiếc nhất.

Lời bài hát đã mang đến cho chúng ta những động lực, tiếp thêm những động lực để cố gắng, để tiếp tục vững bước trên con đường đã chọn. Hành là những người du hành thông minh, bản lĩnh trên chính con đường mà mình khai phá.