Em Hãy Tả Con Đường Từ Nhà Đến Trường

Đề bài: Em Hãy Tả Con Đường Từ Nhà Đến Trường

Bài Làm

Đối với mỗi bạn học sinh, ai cũng đều có một con đường thân quen, con đường đó đã gắn bó với mỗi chúng ta trong suốt những tháng ngày đi học. Đó chính là con đường đến trường.

Ngôi trường tiểu học của em mang tên Chu Văn An, một ngôi trường với những hàng xà cừ xanh tốt, với những hàng phượng vĩ nở đỏ rực mỗi khi những chú ve cất tiếng kêu gọi hè. Một ngôi trường với những khu nhà được lập mái đỏ tươi, với ngọn cờ đỏ bay phất phới trên nền trời xanh.

Con đường đến trường đến trường em mang tên đường Lê Lợi, một con đường với những hàng quán buôn bán tấp nập. Đường Lê Lợi lúc nào cũng đông vui, nhộn nhịp, nhất là khi những đứa học sinh chúng em tan học, hai bên đường lúc nào cũng có tiếng cười nói, mấy cô bán hàng thường ví chúng em như những con chim, lúc nào cũng ríu ra ríu rít. Ngay gần cổng trường em là rất nhiều những hàng quán thân thuộc: nào cóc dầm, sấu dầm, nào kem, sữa chua, nước sâm – đây đều là những món khoái khẩu của lũ học sinh chúng em mỗi khi tan trường.

Đường từ nhà đến trường dường như đã quá quen thuộc với em, bất kỳ hàng quán hay cửa hiệu nào mở ra em đều biết. Em có thể nhớ hết từng gốc phượng vĩ, từng gốc của cây hoa gạo. Dù là đường buôn bán, nhưng những người dân quê em không bao giờ chặt hay phá bất kỳ một cành cây hay ngọn cỏ nào vì nó đã gắn bó và đi sâu vào trong tiềm thức của mỗi con người nơi đây.

Một con phố với hàng loạt những cửa hàng ăn uống, với những cửa hiệu kinh doanh không bao giờ ít khách. Nhưng con phố ấy chỉ có thể có thể được tô điểm bởi chính lũ học trò nhỏ chúng em. Nhiều bạn tự xưng mình là “vua của con đường này” vì không một điều gì có thể vọt qua tầm mắt của chúng em.

Em rất yêu và thân thuộc với con đường đến trường, nó không chỉ là con đường dẫn em đến đường mà nó còn là nơi gắn liền với rất nhiều kỷ niệm đẹp của chúng em. Em yêu con đường Lê Lợi lắm.